Etech và Đại Phong cùng du lịch biển Hải Tiến – Thanh Hóa

Đó là dịp đi du lịch giữa những ngày hè nóng bức để tìm đến một không gian mát mẻ. Hai công ty Etech Việt NamỐng Điện Đại Phong đã cùng đồng hành đến Hải Tiến Thanh Hóa.

Chuyến Du Lịch Biển Hè 2020 Etech Việt Nam và Đại Phong

111 Etech và Đại Phong cùng du lịch biển Hải Tiến - Thanh Hóa

Với bầu không khí của ngày hè nóng bức đến con người cũng phải tan chảy hoặc bốc hơi. Giám đốc của hai bên công ty đã nghĩ giải pháp giúp mọi người giảm nhiệt và thêm gẫn gũi giữa các nhân viên. Đi đến một quyết định khiến ai ai cũng phải vui mừng vô tay :” Du lịch hè nghỉ mát cho toàn bộ nhân viên và gia đình”.

Được thông báo từ hơn một tháng mới tới ngày nhưng các nhân viên càng hăng hái làm việc và mong đợi. Đợi đến ngày nghỉ mát của gia đình mình với công ty cùng vô số điều mới mẻ. Những ngày bận rộn hối hả vất vả nhưng vui cũng qua nhanh lúc nào không rõ. Ngày đó sẽ không xa, và chúng ta là người đi đến đó, biển vẫn vẫy gọi chúng ta.

Với công tác chuẩn bị trước đó ít ngày, và quá trình gặp mặt cho hành trình khá suôn sẻ. Và điều gì đến cũng phải đến, nào mình cùng lên xe bus, nào mình cùng đi chơi nhé. Tạm bỏ quên tất cả những ống thép, ống ruột gà ở nhà, quên hết những phụ kiện điện Omron hay MeanWell … hay những ống gió lò xo silicon chịu nhiệt đi. Tạm thôi bàn phím con chuột và những dữ liệu hay là thôi các cuộc gọi tới để chốt đơn.

Hành trình Hà Nội tới Hải Tiến – Thanh Hóa

Tạm gạt hết rồi lột sạch hết rồi la hét cùng những con sóng nào anh em ơi. Ơ thế nhưng đó mới chỉ là suy nghĩ và câu nói đùa khi đang trên chiếc xe bon bon trên chặng đường từ Hà Nội tới Thanh Hóa. Trong xe, rất nhiều người là lạ quen quen từ người thân trong gia đình đồng nghiệp và công ty bạn.

Những câu hỏi ngây thơ của những đứa trẻ ” mẹ ơi đến chưa” hay là ” mẹ ơi biển như nào”. Và câu trả lời mẹ dành cho bé ” xa hơn đường đi học một ít” hoặc ” khoảng 100 quả núi nữa “. Những câu hỏi cứ lặp đi lặp lại trong một khoảng thời gian khiến không khí trong xe thêm rôm rả.

Xe đi qua Ninh Bình với những màu xanh của những ngọn núi hùng vĩ hoặc những con sông thơ mộng. Đôi khi bạn sẽ thấy những đàn dê được thả ven đường hay những đồng cỏ tung tăng chạy nhảy. Những cánh cò bay lả bay la trên bầu trời rồi bỗng như xuyên qua những dãy núi đồi .

Khi cũng tiếng nói đã giảm dẫn, tiếng cười cũng ít thì có một số người đã ngủ say tít từ lúc nào. Và cũng không lâu sau chỉ còn nghe tiếng xe và nhẹ nhẹ tiếng gió từ các hốc quạt điều hòa. Ánh nắng nhảy nhót qua những khe rèm cửa kính thi thoảng gây chói mắt những đứa trẻ khiến thức giấc. Sau những vỗ về an ủi chuyến xe thêm thầm lặng cho tới khi có một người reo lên ” biển kìa” .

Đâu đâu đâu? Những đứa trẻ hớn hở ngoi đầu lên ngó nghiêng trên đầu xe. Trước mặt là con đường cuối và tượng đài cánh buồm sáng lạng vàng tươi do ánh nắng chiếu rọi. Cũng không dừng lại nhìn ngắm được mà xe phải rẽ vào khách sạn Tâm Anh nhận chia phòng cho từng gia đình.

11 giờ 30 rồi! Đói quá đi. Mọi người nhận phòng lên cất đồ rồi xuống ăn trưa luôn nhé, ai xuống chậm thì nhịn nha.

Bữa trưa tại khách sạn Tâm Anh

Mọi người thu xếp ổn thỏa vội vã gọi nhau ra bấm tháng máy xuống tầng 1 dùng bữa. Wow trên bàn đã bày một vài món nhìn ngọn muốn chạy tới ăn cho hả cơn đói. Nhưng phải đợi tập thể nên đành chịu lúc nữa cho đến khi 5 bàn đã đủ người ngồi. Ngồi xe mệt đói và bữa trưa thì quá ngon, nâng chạm cốc mọi người vui vẻ ăn uống.

Điều hòa và quạt mát rượu, lại có thêm rượu chuẩn mang từ nhà đi, chén qua chén lại… Khi phụ nữ và trẻ em xong bữa, đám đàn ông lai dai một lúc rồi mỗi ngả về phòng nghỉ chiều tắm biển.

Đi tắm biển Hải Tiến

Một giấc ngủ say mê ly không muốn dậy cho đến khi có những tin nhắn trên nhóm rủ nhau đi. 4 giờ chiều lang tháng tìm bãi biển, nắng vàng chói chang khiến ai ai cũng khó chịu tìm chỗ trú. Cuối cùng đành phải nhờ chuyến xe điện đưa tới một bãi tắm xa xa có hàng cây râm mát.

Trời còn rất nắng thế nhưng đã đông nghịt cả bãi biển từ trên bờ cả dưới nước. Ngồi ghế bên bờ ngắm đợi nắng xuống tầm tầm rồi chúng tôi xuống tắm. Nước mặn lắm các bạn à, nước biển mà, sóng đánh vập vồ vào hết miệng mặt. Thi thoảng những con sóng bất ngờ như muốn làm giật mình tất cả dâng cao úp lên đầu người tắm biển.

Một thời gian quanh co bơi lội nô đùa cũng thấm mệt, mọi người hô hào nhau về khách sạn tắm rửa chuẩn bị ăn tối. Trời ơi, giờ cao điểm tưởng yếu điện thôi chứ mà điện không yếu lại yếu nước. Có lẽ do đồng loạt mọi người đang cùng lúc tắm rửa nên mới có chuyện khách sạn yếu nước như thế. Bởi mỗi gia đình đều từ 2 đến 5 người chung 1 phòng nên sự tắm rửa mất kha khá thời gian.

Bữa tối tại nhà hàng bên ngoài

Chúng tôi đặt 5 bàn tại một nhà hàng cách đó không xa thay đổi không khí ăn uống. Được nhà hàng cho xe điện đến tận nới đón tận nơi rất chuyên nghiệp và thấy hài lòng. Không gian nhà hàng rất rộng nhưng lại bị chật bởi quá nhiều khách đến ăn bởi nghe về giá thành và chất lượng. Chúng tôi cũng là nghe người ta mách nên đến đó xem sao quả là đông khách thật sự.

May mắn là chúng tôi có đạt trước nên được ưu tiên 5 bàn và cũng phải đợi không quá lâu… Chắc cũng tầm 15 phút chứ mấy! 15 phút để chuẩn bị cho 5 bàn ăn cũng quá nhanh rồi. Và bữa ăn nó đã diễn ra tôi nói nhanh cho qua bởi tôi cũng không ấn tượng lắm bằng bữa trưa ăn lúc đói.

Sau bữa ăn thì đợi nhà hàng một lúc lấy xe đưa về khách sạn sau đó tính toán việc tiếp theo. Một vài người thì đi nghỉ, vài người đi chơi, số đông còn lại đi hát karaoke đến khuya khuya mới về.

Một giấc ngủ ngon không trọn vẹn

Chưa kịp ngủ thì mấy ông đàn ông ví bự rủ nhau sang phòng tôi chiếm nguyên 1 chiếc giường chơi trò gì ấy. Chỉ thấy cười ha hả khi ông này ăn được của ông kia, thật đau đầu điếc tai. Cũng may tôi có cái tai nghe nhét vào nghe truyện ngủ lúc nào chả hay biết.

Mặc kệ những tiếng ồn ào náo nhiệt giữa đêm khuya của mấy ông ví bự, tôi mê mệt vào giấc mộng cũng chả hay ho gì. Và như thế một đêm đi qua rất nhanh đến nỗi giật mình mở mắt đã 6 giờ 30 sáng.

Tranh thủ đi bơi mọi người ơi. Tin nhắn trong nhóm hô hào nhau.

Khẩn trương xuống, sang khu resort Hải Tiến đối diện khách sạn Tâm Anh tắm bề bơi cho kịp. Ai ngờ mới 7 giờ mà nắng đã nóng rát hết người nên chỉ muốn lặn xuống hồ chả muốn nổi lên. Cũng là bơi qua loa 5, 7 lần dài ngắn lại mau mải về phòng tắm rửa cho kịp bữa sáng của khách sạn.

Ôi may quá lần này nước chảy mạnh ghê! không như tối qua như phin cà phê thủng.

Xuống tầng 1 ăn sáng với lựa chọn cháo hoặc bún cho tất cả mọi người kèm cốc trà đá tự phục vụ. Mọi người rủ nhau đi xem phố phường buổi sáng hay chợ hải sản, số còn lại lên phòng nghỉ đến 10h trả phòng ra về.

Về Ninh Bình ăn trưa với thịt dê

Sau khi trả phòng, chúng tôi chụp ảnh kỷ niệm cho chuyến đi biển hè 2020 lần này. Căng phông bạt lên, mọi người tập hợp, cười tươi để chụp ảnh nào.

Trên chuyến xe về, lại thấy mệt mỏi và đói chỉ mong mau mau vào đại cái nhà hàng nào và ăn. Cuối cùng bác tài táp vào một nhà hàng 6 tầng và rất là đông khách đang ở đó. Nhà rõ to mà chỉ có một cái thang máy nho nhỏ không thể chứa nhiều người nên chúng tôi phải bay lên tầng 6 bằng chân. Và cái gì thế này! cái cầu thang bộ cũng rất chi là khiêm tốn đủ 2 người đi cùng nhau thôi. Nhất là khi có người chen lên hoặc từ trên xuống thì… lại phải tránh né khó thật.

Bữa trưa cuối cùng cũng đến với la liệt toàn dê là dê. Cũng không ấn tượng lắm với bữa trưa nên cũng chẳng viết nhiều, ăn mau chóng rồi về thôi.

Và lại phi thang bộ từ tầng 6 xuống và ra xe với sức nóng 38 độ của thời tiết thật là nắng quá đi. Lúc này lên xe bật máy lạnh khởi động ra về trong cơn buồn ngủ.

Ngủ thôi, về lúc nào tỉnh lúc đó, và như thế chúng tôi đã hoàn thành kỳ nghỉ mát hè của công ty Etech Việt Nam và Ống điện Đại Phong.